27/7/08

Một năm gần qua rồi

Tặng em thân yêu và những người bạn ở nhà số 4

nhân ngày sinh nhật của dì Thịnh

Ngày này năm trước, cái trĩu nặng nhiều nhất là tâm trạng hồi hộp chờ kết quả học bổng của em. Em đã rất cố gắng để đạt được điều đó và chúng mình cũng phải hy sinh thật nhiều. Trong cái thấp thỏm chờ đợi, lại thêm những căng lo của công việc chuẩn bị cho năm học đầu tiên đào tạo theo tín chỉ, và nữa, mong muốn có những ngày bên nhau thật vui với em và những người bạn để khi em có thể đi học xa, cả nhóm bàn nhau lên đường đi du lịch.

Phân công rõ ràng mọi việc và chuẩn bị cũng chẳng khó khăn gì vì vốn toàn là những người quen lo công việc tổ chức rồi. Cái khó nhất là động viên nhà anh Huy đi (vì khi đó cu Vinh mới hơn 1 tuổi) và tìm cặp cho anh Kham (ặc ặc!). Cái câu chuyện này cũng có nhiều thú vị, mỗi người cùng đi đều biết cả, anh Kham biết rõ nhất nhưng đích thực là gì thì chỉ có ông Trời và anh Kham hiểu mà thôi.

Lên đường!

Toàn đội có Hải + Thư, Quân + Thủy + bé Bống + Loan, Hùng + Thu, Thảo, Kham, Thịnh. Như thế là có 3 nhân đi một mình (chứ không hẳn là chưa có nửa của mình, ai mà biết được nhờ!!!). Cũng phải nói thêm là đội hình có 1 nhân tham gia sau cùng, đầy ngẫu hứng nhưng cuối cùng lại là nhân vật mang đến nhiều cảm xúc nhất cho gần 1 năm nay. Nhân vật ấy hôm nay kỷ niệm ngày sinh nhật của mình, dì Thịnh. Chúc mừng sinh nhật dì Thịnh nhé.

Nhớ lại, khi mời dì Thịnh đi cùng, lý do lãng xẹt, dư 1 cái vé vì nhà Huy không đi. Chỉ có vậy thôi. Nhưng đó là nguyên cớ còn nguyên nhân, ai muốn biết... biết chết liền!!!

Ở chung, trai 1 phòng, gái 1 phòng, riêng nhà anh Quân và em Loan ở 1 phòng.

Anh Thảo thì hồn nhiên như cô Tiên, ăn khỏe, uống khỏe, ngủ khỏe, tóm lại là rất khỏe.

Anh Quân thì như ngày thường, người đàn ông đích thực của gia đình, chăm vợ chăm con đến nơi đến chốn.

Chú Hùng có vẻ tiu nghỉu ? Chắc là do Thu bị ở cùng phòng với các chị đây!!! Nhưng anh chàng cũng không ngần ngại, khai thác mọi cơ hội để .... làm gì thì Trời biết được. Chỉ biết là có một buổi tối, anh Thảo, anh Kham, anh Hải ngồi làm mồi cho muỗi nó đốt đến gần 12 giờ đêm ngoài sân vì thấy Hùng với Thu ở trong phòng... dẫu đèn sáng trưng!

Anh Kham thì vẫn như mọi ngày. Ngẩm ngẩm ngầm ngầm, không nói không rằng, chẳng biết đang nghĩ gì và mong đợi gì.

Dì Thịnh thì hồn nhiên vì được nghỉ, được chơi, nghe chiều sung sướng lắm. Thôi cũng may, bởi cái hồn nhiên sau những ngày đó của Dì, nó chuyển sang trạng thái khác mất rồi. Còn sung sướng... hổng biết nữa!!! Ai biết ... mách dùm tôi nha!!!

Anh và em. Chúng mình thì khác khác thế nào đó. Chắc quen cách sống cùng với mọi người nên không bị câu thúc lắm chuyện gần gũi thì phải. Chỉ cho đến khi chúng mình nhận ms của 1 người bạn của em, cùng lao ra hàng internet và ít phút sau.... anh đá tung cái vỏ chai lavie lên trời khi đọc thấy từ congratulations. Tiếng Anh của anh chỉ cần đến thế thôi là đủ, chẳng cần hơn.

Về đến khách sạn, chúng mình gọi điện cho người thân và bạn bè nhưng chắc chắn từ lúc ấy cái trĩu nặng lại chuyển sang điều khác rồi. Sự cách xa!

Nhưng dù có bâng khuâng đấy thì cũng không có gì làm cho chúng mình không vui nhất là khi có một phát hiện mới, tạo ra sự bất ngờ và hồi hộp trong chuyến tàu ra đảo Hòn Ngư. Giá mà anh Huy đi, anh Huy sẽ viết hay hơn nhiều đấy. Tiếc thật! Giờ nếu mà Huy đọc đến đây, lúc nào thì tưởng tượng ra viết tiếp hộ nhé. Tớ không dám viết nữa đâu.... thẹn lắm!

Vài ngày nghỉ ngắn ngủi cũng qua đi, trên chuyến tàu trở về, mình có 1 bài thơ gửi tặng những người bạn của mình. Không chép ra đây đâu, ai muốn đọc, tìm nơi nào có mà đọc nhé.

Sau bài thơ đó, còn bài thơ nữa, còn nhiều điều nữa diễn ra dồn dập tới mức hôm nay, giật mình nhìn lại mới thấy kinh hãi. Quá nhiều việc đã diễn ra, hầu như là những việc mình chưa bao giờ làm nhất là trong cái tâm trạng phải xa em yêu và cuộc sống không có em bên mình mỗi ngày.

Vùn vụt trôi thời gian, những người bạn đi học xa, những người mới làm việc cùng với bao điều đã qua chỉ trong 1 năm thôi. 10 năm nữa, nhớ lại thời gian từ 8/2007 – 8/2008 chắc mình sẽ viết thêm nhiều điều mà bây giờ chưa viết.

Em thân yêu!

Hãy viết thêm vào đây những gì em nghĩ nào. Anh sẽ rất vui khi vào ngày này, em và anh Kham, dì Thịnh và đương nhiên là 3 ngôi sao nhà họ Nghiêm nữa cùng viết tiếp nhé.

Chúc mọi người một ngày vui thật là vui! Tôi đang ở bên tất cả!

Chúc dì Thịnh toại nguyện nhiều mơ ước nhé!

3 nhận xét:

  1. Tui đây, tui đây. Tui viết tiếp nè:
    - Anh Kham: tẩm ngẩm tầm ngầm mà vật chít voi
    - Thịnh già: càng ngày càng giống voi. Haha. Được cái trẻ ra chứ không giừ như trước.

    Trả lờiXóa
  2. Anh ah. Em cam on anh nhieu nha. Ve tat ca moi thu. Sinh nhat nam nay khong co ca nha nhung nha so 4 Albert cung la nha cua e. Cau chuyen ma anh viet se duoc viet tiep mot ngay gan day va em mong no se la cau chuyen duoc viet theo suot cuoc doi chung ta. Chung em cam on anh va Thu nhieu.

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn bác Bụng Bự nhiều! Đúng là gần một năm qua, nhiều sự kiện thật! Nghĩ cũng giật mình! Cảm ơn anh, và mọi người luôn bên cạnh trong những sự kiện đó!

    Trả lờiXóa