3/4/08

Có hai bài thơ vừa chép lại

Mật mã tình yêu

Họ yêu nhau nhưng không một kẻ
Dám công khai nhận trước điều này
Ngọt bùi nhớ lúc đắng cay
Đi xa lại nhớ những ngày chưa xa
Yêu là việc của người ta
Mà sao lại thấy trong ta bừng bừng
Ưng thì hãy quyết cho xong
Đừng e ngại mãi bởi chưng đã già
Yêu là việc của người ta
Mà sao lại thấy trong ta lạ lùng

Trời rạng!

“Có một màn đêm của trời và có một màn đêm trong mỗi con người.

Màn đêm ấy không bao giờ là thừa cả. Giữ lấy màn đêm, vượt qua màn đêm….”

Ngày xưa, cha tôi yêu mẹ tôi
Ngọn đèn dầu đỏ, mặt bàn ngang và hai cái ghế.
Thế giới bao la đêm tối
Sáng một vùng, ánh lửa tình yêu

Năm xưa, tôi yêu vợ tôi
Dì chứng kiến bao thăng trầm, rất lạ
Những tưởng đường xa, sông rộng chẳng thấy bờ
Vẫn có một bài ca, vang khúc nhạc yêu

Bây giờ, bạn tôi yêu bạn tôi
Đèn sáng khắp và ngoài trời vẫn tối
Ôi tình yêu chẳng bao giờ lầm lỗi
Cứ vượt bỏ ánh đèn, bước vào đêm

Trời rạng!





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét