Anh sẽ không khóc nữa
Đừng buồn mà em ơi
Đêm đã khuya lắm rồi
Mong em vào giấc ngủ
Anh đã không khóc nữa
Nước mắt chảy vào trong
Bởi anh tự trách mình
Đã quên điều không thể
Anh đã thôi không khóc
Bởi nước mắt lăn dài
Em trách tràn hai má
Giận hờn kẻ lãng quên
Chuyện kể đã bao đêm
Em hỏi anh ngày ấy
Giờ sao anh lại vậy
Quên cả phút giây này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét