"Phải làm việc hết mình, phải yêu mến những người mà chúng ta phục vụ họ” - Влади́мир Влади́мирович Пу́тин
30/8/08
Tống cựu nghinh tân!
Thực hiện chỉ thỉ số 19001001 của vợ thân yêu!
Hôm nay, ngày 30/8/2008, mình đã tống khứ ra khỏi nhà 2 mụ già xấu xí, ốm yếu và dù được mình các "bác sĩ" tận tình chăm sóc nhưng vẫn sắp không qua khỏi!!! Ặc ặc ặc!!!
Cùng với "nghĩa cử" trên, mình đã đón nàng về nhà. Vuốt ve và âu yếm nàng cả một buổi tối.
Vợ thân yêu đã rất vui khi biết mình dũng cảm quyết định ......... theo chỉ thị của vợ!
Năm học mới sắp bắt đầu, có 1 em mới nuột nà và nết na là 1 điềm may.
Năm học mới sắp bắt đầu, nghe tin người bạn thân thiết có tin vui, là điềm cực may.
Năm học 2008 - 2009 sẽ lại đầy rẫy những thử thách phía trước. Đội hình thì không tăng số nhưng công việc cá nhân của mọi người tăng lên. Q lo làm luận văn cao học. H bắt đầu đi học.
Còn những người khác nữa. Không phải là đơn giản tẹo nào.
Hy vọng, tống cựu nghinh tân sẽ đón toàn những em nuôt nà về nhà vậy!
18/8/08
Cần có 2 cơ chế?!?
Cần có cơ chế 2 giá cho xăng dầu?:
Vũ Thão Nguyên Tp.HCM Email: vu_thaonguyen@yahoo.com
(VietnamNet)
17/8/08
7 mùa trăng tròn khuyết
7 mùa trăng tròn, khuyết
7 mùa em cách xa
7 mùa anh cháy khát
Nhật thực và nguyệt thực
Giá rét và nắng cháy
Những mùa trăng đã qua
Đợi em, mùa trăng ấy
7 mùa em cách xa
7 mùa và nhung nhớ
7 mùa em cách xa
7 mùa và cách trở
Em đi xa ngày đông
Giờ lại là đông ấy
Buốt lạnh và gai chông
Con đường không anh vậy
7 mùa đã đi qua
7 mùa nhiều giông tố
7 mùa em đã qua
7 mùa anh vẫn vậy
Cái giá lạnh chiều đông
Ngày buồn nhân sinh ấy
Đến vào một mùa đông
Không ai chờ như vậy
7 mùa qua lại qua
7 mùa và mãi mãi
7 mùa qua lại qua
7 mùa em đứng dậy
Vượt qua ngày cô quạnh
Vượt qua nỗi nhọc nhằn
Xanh một trời khát vọng
Đợi ngày, em và anh
13/8/08
Không thể và có thể
VietnamNet - Blog Việt | ||
- Người ta có thể dừng xe lại khá lâu chỉ để xem một vụ tai nạn nhưng lại không đủ kiên nhẫn để dừng xe khi đồng hồ giao thông vẫn đang báo đèn đỏ ở những giây cuối cùng… - Người ta có thể ngay lập tức kỷ luật và trừ lương nhân viên, thậm chí đuổi việc vì mắc lỗi gây thiệt hại không lớn lắm, nhưng lại thật khó làm thế với lãnh đạo cho dù có thiệt hại lớn hơn nhiều… - Người ta có thể nhậu nhẹt với bạn bè hàng giờ, nhưng lại không đủ kiên nhẫn và sẽ phát cáu nếu một trang web không mở được sau 10 giây… - Người ta có thể ngồi cả buổi với người yêu tâm sự mọi chuyện, rồi an ủi, sẻ chia… nhưng lại không đủ kiên nhẫn để nghe Bố, mẹ nói trọn câu: dạo này Bố/Mẹ thấy hơi mệt, khó thở và tức ngực lắm, hôm nào con rảnh đưa Bố/mẹ đi khám nhé… - Người ta có thể sẵn sàng “bo” cho một “chân dài” nào đó với số tiền không nhỏ, nhưng lại không thể cho bà lão ăn xin số tiền chỉ bằng 1/50 số tiền đó…
- Người ta có thể gọi điện tâm sự với người yêu hàng ngày và đến mấy chục phút, nhưng gọi cho Bố Mẹ thì hoạ hoằn lắm, và thời gian thì chưa bằng 1/10 so với khi gọi cho người yêu… - Người ta có thể mua cái váy tiền triệu và bao nhiêu đồ dùng đắt tiền nhưng không thể cho cô bé ôsin cái áo cũ đã lỗi mốt đã nhét trong góc tủ của mình… - Người ta có thể ghếch chân lên tận mặt cậu bé đánh giày chỉ vì đã bỏ ra 5.000đ để cậu bé hì hụi dưới chân mình và họ không thể biết rằng cậu bé đang mừng thầm vì trưa nay không phải nhịn đói… - Người ta có thể nhậu một bữa hết cả vài triệu, nhưng khi ra về, họ không quên mặc cả với bác xe ôm đến từng nghìn lẻ… - Người ta có thể mua lại cả một cái nhà xuất bản, nhưng lại không thể mua một cuốn sách. - Người ta có thể ngồi xe hơi sang trọng đến thăm làng trẻ mồ côi, nhưng họ lại không biết rằng bữa ăn của các em trưa nay có những gì. - Người ta có thể hô hào rất hoành tráng trên truyền hình về chuyện chống kỳ thị với những người có AIDS, nhưng họ lại không dám cầm tay động viên một bệnh nhân AIDS trong bệnh viện. - …. Gửi từ Quỳnh Nga |
10/8/08
Không thể thành có thể
Hãy để dành nước mắt
Chờ đến khi anh sang
Lệ sẽ đầy vai áo
Hãy cười lên đi em
Cuộc sống nhiều hơn thế
Chúng mình luôn bên nhau
Không thể thành có thể
Hãy cười lên đi em
Chẳng có gì hơn thế
Dương gian và nhân thế
Tiếng cười ấm lòng em
2/8/08
I am Eva (Where is Adam?)
Ngọc Hoàng thượng đế thảnh thơi thấy buồn.
Sai bắt một chú chuồn chuồn.
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm.
Bỏ vô một ký ớt bầm
Chanh chua năm trái, me dầm sáu tô.
Nước mắt cá sấu bảy xô.
Dịu dàng một chén, tám tô dử chằn.
Nêm thêm chín chú lăng quăng
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông.
Trăm gram nhõng nhẽo giận hờn.
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề.
Ngọc Hoàng hứng chí hề...hề...
"Sản phẩm" hoàn tất không chê chổ nào."
Sai thiên lôi lấy bột nhào.
Bắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt than.
Cuối cùng một tiếng nổ vang.
Thế rồi sản phẩm tàn tàn bước ra.
Bèn đặt tên nó "EVA"
Còn gọi "con gái" hay là "cô em".